Một đời yêu thương |
|
Một chú mèo vằn đã được sống 1 triệu cuộc đời (sống, chết đi và đầu thai lại), nhưng chú chưa bao giờ thích ai.
Có một triệu người đã yêu thương mèo, và một triệu người đó cũng đã khóc khi mèo chết. Nhưng mèo thì chưa hề khóc lần nào cả.
Có một lần, mèo là mèo của đức vua, đức vua thích mèo lắm, làm một chiếc giỏ xinh đẹp, đặt mèo nằm trong.
Mỗi dịp chinh chiến vua đều mang mèo theo bên mình.
Nhưng mèo không vui, có một trận đánh, mèo trúng tên qua đời, vua ôm lấy mèo khóc, đau lòng vô cùng. Còn mèo không hề khóc, mèo ghét vua.
Có một lần, mèo là mèo của bác đánh cá, bác đánh cá yêu mèo lắm, mỗi lần ra khơi bắt cá, bác đều mang mèo theo, nhưng mèo vẫn phiền muộn.
Có một lần đang đánh cá, mèo rơi xuống biển, bác đánh cá vội dùng lưới vớt mèo lên, nhưng mèo đã chết mất rồi.
Bác đánh cá ôm lấy chú mèo khóc lóc thảm thiết, đau đớn, nhưng mèo thì chẳng khóc, mèo ghét bác.
Có một lần, mèo là mèo của đoàn xiếc.
Nhà ảo thuật của đoàn rất thích biểu diễn màn nhét mèo vào hòm, xẻ đôi cả mèo lẫn hòm ra, rồi mèo lại biến thành một chú mèo sống nhảy nhót.
Mèo thấy nhạt nhẽo lắm. Rồi một lần khi nhà ảo thuật biểu diễn trò này, đã vô tình cắt đôi mèo ra thật, mèo chết.
Nhà ảo thuật ôm lấy chú mèo khóc ròng ròng, đau khổ, mèo ghét đoàn xiếc.
Có một lần, mèo là con vật cưng của một bà già, mèo không vui sướng gì, bởi bà già thích im lặng bế mèo, ngồi trước khung cửa sổ ngó người qua lại.
Cứ thế mèo sống từ ngày này sang ngày khác, năm này sang năm khác.
Rồi một ngày, mèo nằm bất động trong lòng bà già, mèo đã chết, bà lão ôm lấy mèo khóc rất đau đớn, mèo ghét bà già.
Một lần khác, mèo không phải là mèo của ai cả, mèo là một chú mèo hoang, mèo rất vui, ngày nào mèo cũng có cá ăn không hết.
Vây quanh chú mèo luôn là đám đông các cô mèo cái xinh đẹp, nhưng mèo không hề thích họ.
Lần nào mèo vằn cũng kiêu ngạo nói: 'Ta là một chú mèo đã sống một triệu đời đấy nhé!'....
Thế rồi, một ngày nọ, mèo gặp một cô mèo trắng, mèo trắng chẳng thèm liếc mèo lần nào, mèo rất giận dữ đi đến trước mặt mèo trắng nói:
'Ta là một chú mèo đã sống một triệu đời đấy nhé!'. Mèo trắng chỉ thờ ơ đáp nhẹ: 'Ờ!' rồi quay đầu đi.
Sau này, mỗi lần gặp mèo trắng, chú mèo đều cố ý chạy đến trước mặt mèo trắng bảo: 'Ta là một chú mèo đã sống một triệu đời đấy nhé!' và mèo trắng lần nào cũng chỉ thờ ơ đáp nhẹ: 'Ờ!' rồi quay đầu đi.
Sống triệu đời không yêu không bằng 1 đời yêu thương
Chú mèo trở nên buồn rầu.
Một ngày, mèo gặp mèo trắng, ban đầu, mèo nhảy nhót chơi đùa xung quanh mèo trắng, rồi dần dà tới bên, nhè nhẹ hỏi một câu: 'Chúng mình sống cùng nhau nhé?' và mèo trắng cũng nhè nhẹ gật đầu: 'Ờ!'.
Nghe thế, mèo vằn vui biết bao nhiêu. Từ đó, ngày ngày chúng sống bên nhau, mèo trắng sinh ra rất nhiều mèo con, mèo rất cẩn thận chăm sóc cho lũ mèo con.
Lũ mèo lớn lên, mèo rất kiêu ngạo, bởi mèo biết: Lũ mèo con là con cái của một chú mèo đã sống một triệu đời!
Mèo trắng già dần, mèo chăm sóc mèo trắng, ngày nào cũng ôm lấy mèo trắng kể chuyện cho mèo trắng nghe.
Một ngày, mèo trắng nằm bất động trong lòng mèo, mèo trắng đã chết.
Mèo ôm lấy mèo trắng khóc, mèo cứ khóc mãi, khóc mãi… cho đến một ngày, mèo không bao giờ động đậy nữa.
Mèo chết cùng mèo trắng và cũng không bao giờ sống lại một lần.
Bởi mèo nhận ra rằng, sống một triệu đời không tình yêu, cũng không bằng sống một đời yêu thương.
Có một triệu người đã yêu thương mèo, và một triệu người đó cũng đã khóc khi mèo chết. Nhưng mèo thì chưa hề khóc lần nào cả.
Có một lần, mèo là mèo của đức vua, đức vua thích mèo lắm, làm một chiếc giỏ xinh đẹp, đặt mèo nằm trong.
Mỗi dịp chinh chiến vua đều mang mèo theo bên mình.
Nhưng mèo không vui, có một trận đánh, mèo trúng tên qua đời, vua ôm lấy mèo khóc, đau lòng vô cùng. Còn mèo không hề khóc, mèo ghét vua.
Có một lần, mèo là mèo của bác đánh cá, bác đánh cá yêu mèo lắm, mỗi lần ra khơi bắt cá, bác đều mang mèo theo, nhưng mèo vẫn phiền muộn.
Có một lần đang đánh cá, mèo rơi xuống biển, bác đánh cá vội dùng lưới vớt mèo lên, nhưng mèo đã chết mất rồi.
Bác đánh cá ôm lấy chú mèo khóc lóc thảm thiết, đau đớn, nhưng mèo thì chẳng khóc, mèo ghét bác.
Có một lần, mèo là mèo của đoàn xiếc.
Nhà ảo thuật của đoàn rất thích biểu diễn màn nhét mèo vào hòm, xẻ đôi cả mèo lẫn hòm ra, rồi mèo lại biến thành một chú mèo sống nhảy nhót.
Mèo thấy nhạt nhẽo lắm. Rồi một lần khi nhà ảo thuật biểu diễn trò này, đã vô tình cắt đôi mèo ra thật, mèo chết.
Nhà ảo thuật ôm lấy chú mèo khóc ròng ròng, đau khổ, mèo ghét đoàn xiếc.
Có một lần, mèo là con vật cưng của một bà già, mèo không vui sướng gì, bởi bà già thích im lặng bế mèo, ngồi trước khung cửa sổ ngó người qua lại.
Cứ thế mèo sống từ ngày này sang ngày khác, năm này sang năm khác.
Rồi một ngày, mèo nằm bất động trong lòng bà già, mèo đã chết, bà lão ôm lấy mèo khóc rất đau đớn, mèo ghét bà già.
Một lần khác, mèo không phải là mèo của ai cả, mèo là một chú mèo hoang, mèo rất vui, ngày nào mèo cũng có cá ăn không hết.
Vây quanh chú mèo luôn là đám đông các cô mèo cái xinh đẹp, nhưng mèo không hề thích họ.
Lần nào mèo vằn cũng kiêu ngạo nói: 'Ta là một chú mèo đã sống một triệu đời đấy nhé!'....
Thế rồi, một ngày nọ, mèo gặp một cô mèo trắng, mèo trắng chẳng thèm liếc mèo lần nào, mèo rất giận dữ đi đến trước mặt mèo trắng nói:
'Ta là một chú mèo đã sống một triệu đời đấy nhé!'. Mèo trắng chỉ thờ ơ đáp nhẹ: 'Ờ!' rồi quay đầu đi.
Sau này, mỗi lần gặp mèo trắng, chú mèo đều cố ý chạy đến trước mặt mèo trắng bảo: 'Ta là một chú mèo đã sống một triệu đời đấy nhé!' và mèo trắng lần nào cũng chỉ thờ ơ đáp nhẹ: 'Ờ!' rồi quay đầu đi.
Sống triệu đời không yêu không bằng 1 đời yêu thương
Chú mèo trở nên buồn rầu.
Một ngày, mèo gặp mèo trắng, ban đầu, mèo nhảy nhót chơi đùa xung quanh mèo trắng, rồi dần dà tới bên, nhè nhẹ hỏi một câu: 'Chúng mình sống cùng nhau nhé?' và mèo trắng cũng nhè nhẹ gật đầu: 'Ờ!'.
Nghe thế, mèo vằn vui biết bao nhiêu. Từ đó, ngày ngày chúng sống bên nhau, mèo trắng sinh ra rất nhiều mèo con, mèo rất cẩn thận chăm sóc cho lũ mèo con.
Lũ mèo lớn lên, mèo rất kiêu ngạo, bởi mèo biết: Lũ mèo con là con cái của một chú mèo đã sống một triệu đời!
Mèo trắng già dần, mèo chăm sóc mèo trắng, ngày nào cũng ôm lấy mèo trắng kể chuyện cho mèo trắng nghe.
Một ngày, mèo trắng nằm bất động trong lòng mèo, mèo trắng đã chết.
Mèo ôm lấy mèo trắng khóc, mèo cứ khóc mãi, khóc mãi… cho đến một ngày, mèo không bao giờ động đậy nữa.
Mèo chết cùng mèo trắng và cũng không bao giờ sống lại một lần.
Bởi mèo nhận ra rằng, sống một triệu đời không tình yêu, cũng không bằng sống một đời yêu thương.
Bài viết có 0 nhận xét:
Đăng nhận xét