Những mẩu truyện khiến bạn rưng rưng |
|
Em bảo mỹ phẩm xịn, dùng sẽ không bị nám như mẹ anh. Chợt giật mình, mẹ lam lũ nào biết phấn son màu gì.
1. Thầy giáo lớp 1 thảo luận với lớp về một bức hình chụp, có một cậu bé màu tóc khác mọi người trong gia đình.
Một học sinh cho rằng cậu bé trong hình chính là con nuôi. Một cô bé nói:
- Mình biết tất cả về con nuôi đấy.
Một học sinh khác hỏi:
- Thế con nuôi là gì?
Cô bé trả lời:
- Con nuôi nghĩa là mình lớn lên từ trong tim mẹ mình chứ không phải từ trong bụng.
2. Tốt nghiệp đại học, chàng trai ở lại thành phố đi làm.
Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: 'Bạn gái con xinh'.
Cuối tháng, lĩnh lương, dẫn người thương đi mua sắm, em bảo: 'Mỹ phẩm của hãng này là xịn nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không…'.
Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì.
Nhớ và thương mẹ quá!
3. Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học.
Thư đầu em viết: 'Ở đây, đường phố sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình...'.
Cuối năm viết: 'Mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm...'.
Mùa đông sau viết: 'Em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội...
Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi xem có phải người Việt không...'.
Thế mới thấy, quê hương trong mỗi người không gì có thể thay thế được.
4. Sinh nhật bạn, không được mời... em buồn xo.
Hôm sau đi học về, manh áo cũ sờn của em bị rách toạc, mặt rướm máu.
'Chị Hai', em òa khóc nói, 'bạn bè chọc em nghèo không có quà, không được ăn bánh kem...'.
Xã nghèo, mấy ai được ăn bánh kem...
Chị nghỉ học lên thị trấn. Sinh nhật em, chị mang về một cái bánh nhỏ xíu có 1 bông hồng.
'Của chị làm đấy, chị học làm bánh kem để tặng em trai yêu quý của chị'
Em ăn ngon lành... mắt chị ngấn lệ.... Cái bánh cháy chủ bỏ, chị lén lấy bông hồng cho em...
5. Thằng bé 7 tuổi ngây thơ hỏi:
- Sao hôm nay nhà cô Lan đông học trò vậy bố?
- Mùng 3 Tết, học trò đến thăm và chúc Tết cô giáo của mình đấy con.
Ông bà xưa có câu mùng 1 tết cha mùng 3 tết thầy mà con không nhớ sao.
- Sao không thấy học trò thăm bố?
- À, sáng nay bố trực, tiếp khách ở trường, học trò đã đến chúc Tết bố rồi.
Thằng bé không biết bố nó nói dối. Chỉ vì cô Lan dạy Toán còn bố nó dạy Thể dục...
Bài viết có 0 nhận xét:
Đăng nhận xét