Cầu Vòng Cuộc Sống

  • Trang Chủ
  • Cảm Xúc
  • Gái Đẹp +
  • Nội Thất Chung Cư
  • DIDesign

    Cầu Vòng Cuộc Sống » cau-chuyen-cuoc-song

    Thằng con trai không dạy nổi

    Viết lúc 00:00 với 0 bình luận Chuyên mục: cau-chuyen-cuoc-song

    Tôi là học sinh… không dạy nổi. Tất cả các thầy cô giáo đã dạy tôi đều nhận xét như vậy với ba mẹ.
    Chưa có lớp học nào chịu thu nhận tôi quá 1 tháng. Mẹ tôi khóc. Bố thở dài: Thằng này vậy là coi như xong...
    Chuyển qua trường mới. Nhìn sơ qua học bạ, thầy hiệu trưởng đã muốn đuổi tôi đi nhưng nể tiếng ngoại tôi là giám đốc ty giáo dục cũ, thầy đành nhận.
    Tôi được xếp vào lớp thầy Tiến. Thầy Tiến dạy lớp tập hợp toàn học sinh cá biệt của trường.
    Về hình thức, thầy chẳng có gì đặc biệt, thầy gầy gò, mang cặp kính gọng đen nặng trịch.
    Thầy xếp tôi ngồi với một con nhóc tóc tém mặt mũi lanh lẹ.
    Nó khẽ hích vào vai tôi giành chỗ ngồi rộng hơn. Tôi đành chịu vậy, chưa bao giờ tôi đánh con gái cả. Thầy thắng tôi 1-0 rồi.
    Vài ngày sau...
    'Thầy biết tại sao em dây mực vào áo bạn', thầy nói với tôi khi Tú còm mếu máo mách chuyện.
    Sao ông ấy lại biết nhỉ? Mình đã khai gì đâu.
    Trước đây, mỗi lần tôi dây mực vào hầu hết các trò trong lớp các cô đều hỏi tại sao, các thầy thì ngay lập tức thi hành hình phạt.
    Bao giờ tôi cũng bịa ra một chuyện mà mình là nạn nhân. Tôi mặc sức bịa dù chẳng ai tin.
    Tôi cũng chẳng quan tâm hình phạt là gì và có ai tin hay không. Vậy mà hôm nay thầy bảo là thầy biết. Ngạc nhiên hơn là thầy chẳng phạt tôi gì cả.



    Thầy chỉ nhỏ nhẹ bảo tôi: 'Lần sau em nhớ cẩn thận hơn'. Mấy hôm sau, tôi lại vẩy mực lên áo 3 nạn nhân nữa.
    Thầy vẫn bảo biết rồi và không phạt. Tôi đâm ra chán trò vẩy mực cũ rích chẳng ấn tượng này.
    Thời ấy chúng tôi đứa nào cũng mang kè kè tấm bảng và mấy mẩu phấn. Ra chơi, tôi gom hết phấn ném vào lũ con gái nhảy dây trước sân.
    Hôm sau thầy gọi tôi lên phòng họp và ấn vào tay tôi hộp phấn to đùng mà không nói gì.
    Tôi nhớ mình đã lì mặt ra như thế nào khi cô giáo cũ mắng tôi, hôm sau tôi càng lấy phấn nhiều hơn nữa.
    Vậy mà khi cầm hộp phấn thầy cho trong tay, tôi thấy xấu hổ quá chừng.
    Ôm hộp phấn trả cho thầy, tôi lí nhí: 'Lần sau em không làm thế nữa'. Thầy mỉm cười: 'Em ngoan lắm!'.
    Lần đầu tiên tôi được khen ngoan. Tôi nằm nghĩ cả đêm.
    Từ nay mình sẽ ngoan mãi, để không ai mắng mình nữa.
    Nhưng ngoan chưa chắc đã giỏi. Quả thật tôi đúng với trường hợp ấy. Tôi có thể bắn bi, chơi bắn bàng cả ngày không chán. Nhưng hễ cứ ngồi vào bàn học là tôi chán ngay.
    Môn Toán còn đỡ, có tí gì dính đến văn chương là tôi mù tịt.
    Vào học được 1 tháng, tôi thấy thầy đạp xe qua nhà. Chiếc xe của thầy chẳng biết trước đây sơn màu gì, giờ chỉ còn trơ ra màu gỉ sét xấu xí.
    Rồi thầy đứng ngoài sân 'bàn chuyện' với ba tôi.
    Thầy bảo cần một người đọc và ghi chép lại tài liệu giúp thầy. Nhất thiết phải là chữ trẻ con.
    Thầy đang nghiên cứu gì đó. Ba mẹ tôi mừng rỡ vì không phải khản cổ quản tôi nửa ngày không đến trường.
    Tôi vùng vằng mãi mới chịu đến nhà thầy. Thầy ở một mình. Ngoài giá sách ra cũng chẳng có gì đáng giá.

    Thầy bắt tôi viết những dòng cảm nhận ngắn sau mỗi tác phẩm. Sau đó tôi đọc to lên và thầy chỉnh sửa những điều tôi nghĩ lệch lạc, thêm vào một số ý.
    Thỉnh thoảng thầy bảo tôi dừng ghi, chuyển qua tính toán giúp thầy vài việc.
    Dần dần, kiến thức 'tự nhiên' đến với tôi lúc nào không biết. Lần đầu tiên cầm tờ giấy khen của tôi trên tay, mẹ tôi đã khóc, khóc to hơn lúc tôi bị đuổi học. Ba thì lặng im.
    Năm học qua đi nhanh chóng. Ngày khai trường, tôi tìm mãi vẫn không thấy thầy đâu. Linh tính điều không hay, tôi bỏ cả buổi lễ chạy đến nhà thầy.
    Căn nhà trống hoác. Bác hàng xóm nghe chó sủa ran chạy sang xem xét.
    'Cậu là Phong hử?'. 'Dạ'. 'Thầy Tiến gửi cái này cho cậu. Thầy ấy bảo chuyển vào Nam ở với con trai'.
    Tôi vội vàng mở ra, bức thư rất ngắn. 'Thầy mong em cố gắng học thật tốt. Em luôn là học trò ngoan của thầy'.
    Mười năm qua đi, tôi mới hiểu hết những gì thầy muốn nhắn.
    Có những điều không hay nhưng không thể thay đổi bằng sự giận dữ. Tình yêu thương và sự sáng tạo mới là thứ giúp bạn thay đổi mình, thay đổi mọi người.
    Cám ơn Thầy của em!


    Tags: cau-chuyen-cuoc-song

    Bài viết có 0 nhận xét:

    Đăng nhận xét

Nội Thất Chung Cư

Thiết kế nội thất chung cư
Thiết kế nội thất chung cư đẹp
Thiết kế nội thất chung cư hiện đại
Thiết kế nội thất chung cư cao cấp
Thiết kế nội thất chung cư 2 phòng ngủ
Thiết kế nội thất chung cư 3 phòng ngủ
Thiết kế nội thất căn hộ chung cư

Danh Mục Chia Sẻ
  • bai hoc (4)

  • cam-xuc (36)

  • cau-chuyen-cuoc-song (145)

  • didesign (19)

  • gia-dinh (21)

  • hanh-phuc (17)

  • Không gian sống (20)

  • noi-bat (15)

  • nội thất căn hộ (8)

  • suy-ngam (58)

  • Thiết kế căn hộ (10)

  • Thiết kế nội thất (1)

  • Thiết kế nội thất chung cư (1)

  • tinh-yeu (33)

  • trai nghiem (7)

  • yeu-thuong (17)

Chia Sẻ Bài Viết Hay

  • Một đời yêu thương
    Một chú mèo vằn đã được sống 1 triệu cuộc đời (sống, chết đi và đầu thai lại), nhưng chú chưa bao giờ thích ai. Có một triệu người đã yêu t...
  • Chuyện con lạc đà
    Hai mẹ con lạc đà nói chuyện với nhau, lạc đà con hỏi: Tại sao lạc đà chúng ta lại có cái bướu vậy mẹ? - À, con trai! Chúng ta là động vậ...
  • Niềm đau khôn nguôi
    Vợ tôi kêu một tiếng và 'ùm', đứa con trai sơ sinh của tôi tuột khỏi bọc nylon sa xuống làn nuớc tối tăm. Năm ấy, nhằm trúng đỉnh l...
  • Bí mật Thiên đàng và Địa ngục
    Một vị sư già ngồi tọa thiền bên đường, mắt nhắm chặt, chân xếp chéo và 2 bàn tay đặt trên đùi. Vị sư cứ ngồi thiền với một phong thái rấ...
  • Yêu thương và bản lĩnh
    Sáng đầu tuần, cô tạp vụ nghỉ, thế là mất suất cà phê, nhịn không được tôi bỏ việc lượn ra một quán đầu phố. Cạnh bàn, mấy chàng đang ngồi...
  • Có còn dư đồng nào không con
    Rất có thể khi đọc những câu chuyện này bạn sẽ muốn có ngay một bữa cơm sum họp cả gia đình ngày cuối tuần. Ba tôi Bước vào lớp 12, tôi kh...
  • Tình yêu của trái tim... thỏ đế
    Đừng vội trách tớ chẳng bao giờ khen cậu, nhé! Mỗi lần cậu 'xì' tớ, trông cậu cũng… dễ thương lắm. Nhưng không hiểu sao tớ lại nó...
  • Bà già và củ hành
    Bà già ấy rất ác đức và đanh đá, cả đời bà chẳng có một hành động nào tốt lành. Bà chết, quỷ đến lôi bà đi và quăng bà xuống biển lửa chá...
  • Một câu nói dịu dàng
    Đây là câu chuyện được một nhà tỷ phú kể lại. Nhiều năm về trước, có một cậu bé mồ côi tên Jim, 12 tuổi, gầy gò. Jim sống lang thang, là...
  • Tờ bạc năm trăm
    Ông cho một tờ bạc năm trăm mới cứng. Chú bé lôi ra lôi vào, ngắm nghía nó hoài. Ít hôm sau, chú đem tiền mua mấy viên bi. Chị bán hàng nh...

Cầu Vòng Cuộc Sống © 2013
RSS | Sitemap